Đuyên Hồng

Lá Đổ






Lá đổ! Chiều sang ngày trở gió
Kỷ niệm khi nao rụng kín hồ
Em a! Tình ta như chiếc lá
Bao mùa heo hắt mảnh tim khô!
 
Lá rụng chiều sang đường rải nắng
Lối cũ xưa ai dệt mộng vàng
Lá rụng hay là em vẫy gió
Trời chiều rắc tím sắc thu ngang…
 
Em có về thăm con đường ấy
Ghế đá héo hon vắng lạnh lùng
Bước lẻ không còn trên lối hẹn
Gió mùa rợn lạnh phía cô đơn ….
 
Lá đổ mênh mông mông con đưởng nhỏ
Xao xác tim nai! Lửa cháy lòng
Những bước chân dồn bên lối ngõ
Mùa về một bóng một đi hoang…
 
Monday, June 21, 2010
Đuyên Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 14 tháng 11 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "Lá Đổ"